Từ tấm gương vũ trụ vĩ đại
Vô thủy vô chung,
Xã hội con người trở thành biểu lộ
Vào lúc đó giải thoát và mê lầm sanh khởi.
Khi sợ hãi và nghi ngờ xảy ra
Đối với sự tự tin vốn là tự do nguyên thủy,
Vô số kẻ nhút nhát khởi sanh
Khi sự tự tin vốn là tự do nguyên thủy
Được tuân theo và hưởng thụ,
Vô số người anh hùng sanh khởi.
Vô số kẻ nhút nhát này
Ấn nấp vào hang sâu rừng thẳm.
Họ giết những anh chị và ăn thịt
Họ theo gương những thú vật,
Họ gieo kinh hoàng lẫn cho nhau;
Họ dùng cuộc đời của chính họ như vậy.
Họ đã thắp lên một ngọn lửa lớn của hận thù.
Họ đã thường xuyên đắm mình trong dòng sông dục lạc,
Họ đầm mình trong bùn lầy lười biếng;
Thời đói kém và dịch bệnh khởi sanh.
Về những người hướng đến sự tự tin nguyên thủy,
Nhiều nhóm anh hùng,
Một số lên miền núi cao,
Và dựng những lâu đài đẹp đẽ bằng pha lê.
Một số đến miền hồ và đảo đẹp
Và dựng lên những lâu đài xinh xắn.
Một số đến những đồng bằng xinh tươi
Cày ruộng lúa mạch, lúa mì và lúa.
Họ luôn luôn không gây gỗ nhau,
Bao giờ cũng thuơng yêu và rộng lượng.
Dù không ai khuyến khích, bằng sự không thể dò vốn có,
Họ luôn luôn hướng về vương quốc Rigden.
Đức Chogyam Trungpa
Nguồn: Xã hội giác ngộ – Con đường thiêng liêng của người chiến sĩ
Nhà xuất bản Thiện Tri Thức