Đạo Sư Padma nói: Có nhiều hành giả đi lạc và trở thành người thường sau khi đã thọ giới nguyện.
Bà hỏi: Thưa, thế có nghĩa gì?
Vị Thầy nói: Hành giả (yogi) đi lạc đường khi nói về kiến (cái thấy) mà không nhận biết bản tâm và tìm nó trong mọi hướng.
Hành giả đi lạc khi đè nén giam cầm tâm thức mình và vì không hiểu nên đã thực hành “thiền định mê muội” vô ký.
Hành giả đi lạc khi tuyên bố mọi sự đều là tâm và sau đó dấn thân vào những hành vi phù phiếm.
Bà hỏi: Thưa, người ta tránh đi lạc như thế nào?
Vị Thầy nói: Hành giả không đi lạc khi nhận biết những hình tướng là tâm và lấy pháp thân là con đường.
Hành giả không đi lạc khi cắt đứt mọi tạo tác của tâm và có xác tín của kiến.
Hành giả không đi lạc khi áp dụng điều này vào thực hành và lấy tánh giác làm con đường.
Hành giả không đi lạc khi hiểu rằng những hình tướng biểu hiện là những người trợ giúp và thoát khỏi bám luyến, chấp thủ.
Bất luận thế nào, trong thời buổi suy đồi phần lớn hành giả đi lạc đường. Chỉ có một số ít người đi đúng hướng.
Do YESHE TSOGYAL ghi lại và chôn dấu
Phát lộ bởi : NYANG RAL NYIMA OSER và SANGYE LINGPA
Nguồn: Giáo Huấn Dakini