NĂM SỞ ĐẮC
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp con phải có năm loại sở đắc.
Công chúa Tsogyal hỏi: Năm loại đó là gì?
Đạo sư nói: Không bỏ rơi giáo huấn truyền miệng của Đạo sư vì lười biếng, con phải sở đắc sự áp dụng thực sự vào thực hành.
Con phải sở đắc lợi lạc cho chính mình bằng cách dấn thân vào thực hành.
Con phải sở đắc khả năng hướng dẫn những đệ tử vì lợi lạc cho người khác bằng cách có sự trao truyền những ban phước.
Con phải sở đắc sự chứng đắc cái tự nhiên không tạo tác bằng cách giải phóng những hình tướng vào trong Pháp tánh.
Con phải sở đắc sự chứng đắc tâm con là Pháp bằng cách nhận ra khuôn mặt tự nhiên của con (bản lai diện mục).
Những hành giả Tây tạng ngày nay nếu không sở đắc dù chỉ một trong những điều ấy sẽ không thành tựu một nguyện vọng nào cả của họ.
NĂM LOẠI VĨ ĐẠI
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp, con phải có năm loại vĩ đại.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là năm loại vĩ đại gì?
Đạo sư nói: Con phải có một vị Thầy với sự vĩ đại của giáo huấn khẩu truyền.
Những giáo huấn này cũng phải tiềm ẩn sự vĩ đại của con đường sâu xa và phương tiện thiện xảo.
Tự con phải có sự vĩ đại của sức mạnh để chịu đựng khó nhọc.
Con phải có sự vĩ đại của nguyện vọng với việc thực hành Pháp.
Con phải có sự vĩ đại của quyết tâm trong thực hành.
Khi cố gắng thoát khỏi luân hồi, trừ phi con sở đắc năm điều này, nếu không con sẽ không thành công.
NĂM LOẠI THÀNH THẠO
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp con phải có năm loại thành thạo.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là năm loại gì?
Đạo sư nói: Do đạt được thành thạo tự nhiên đối với Pháp, con phải sở hữu sự biết một cái khiến giải thoát cho tất cả.
Do đạt được chứng ngộ Pháp tánh, con phải để cho cái vô sanh mọc lên ngời sáng trong bản thân con.
Do đạt được thành thạo tự nhiên với thệ nguyện, con phải sở đắc sự không kẽ nứt, không khuyết điểm của tâm.
Do đạt được thành thạo với khí qua nỗ lực thực hành, con phải có thể chịu đựng gian khổ.
Do đạt được thành thạo với những giáo huấn khẩu truyền, con phải có thể dạy người ta theo căn cơ của họ.
NĂM ĐIỀU VÔ ÍCH
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp, có năm điều vô ích.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là những điều gì?
Đạo sư nói: Không từ bỏ sanh tử mà phát sanh sùng mộ là vô ích.
Không xa lìa bám níu vào vật chất mà tham Thiền tánh Không là vô ích.
Không xa lìa khao khát mà thực hành thiền định là vô ích.
Không xa lìa bám luyến và hung bạo mà trình bày một giáo huấn khẩu truyền là vô ích.
Cho lời khuyên nhủ rất siêu phàm mà không hợp với nghĩa khế cơ (chân lý tương đối)[27] là vô ích.
NĂM ĐIỀU CẦN THIẾT
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp có năm điều cần thiết.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là những điều nào?
Đạo sư nói: Được các bậc cao cả chấp nhận để con có thể nắm lấy tinh túy của các giáo huấn khẩu truyền là cần thiết.
Có lòng sùng mộ sâu sa và không dứt đối với vị Thầy của con để con có thể tự nhiên nhận lãnh những ban phước là cần thiết.
Gom góp một mức độ tích tập công đức và trí tuệ nào đó để tâm con có thể nhu nhuyễn là cần thiết.
Tâm con phải nhu nhuyễn để cho định có thể hiện khởi trong con là cần thiết.
Định ấy hiện khởi trong con để con nhanh chóng đạt đến trạng thái toàn giác của Phật quả là cần thiết.
NĂM LỜI NÓI DỐI
Đạo sư Padma nói: Khi tự nhận là một hành giả, có năm điều trở thành nói dối.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là những điều gì?
Đạo sư nói: Là một lời nói dối khi nói rằng con sợ tái sanh trong tương lai nhưng vẫn hoàn toàn mê đắm cuộc đời này.
Là một lời nói dối khi nói rằng con có quy y nhưng vẫn phạm vào những hành động mà không sợ ba cõi thấp.
Là một lời nói dối khi nói rằng con là một thiền giả nhưng tâm vẫn không xa lìa khao khát.
Là một lời nói dối khi nói rằng con đã hiểu cái kiến (cái thấy) nhưng không biết nhân quả.
Là một lời nói dối khi nói rằng con là Phật nhưng chưa vượt qua khỏi vực thẳm sanh tử.
Có nhiều người tự nhận là hành gải của Pháp và nói dối với người khác và với chính mình. Lúc qua đời, mọi lời nói dối sẽ đè lên chính họ.
NĂM LỜI NHẤT ĐỊNH
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp người ta cần có sự chỉ dạy năm lời nhất định.
Công chúa Tsogyal hỏi: Đó là năm lời nào?
Đạo sư nói: Không có thiền định, chắc chắn kinh nghiệm và chứng ngộ sẽ không xảy ra.
Nếu phương tiện và trí tuệ bị tách lìa trong thực hành Đại thừa, chắc chắn con sẽ rơi vào mức độ Thanh Văn.
Nếu con không biết làm thế nào hợp nhất Kiến và Hạnh, chắc chắn con sẽ đi một con đường lạc lối.
Không có sự chứng ngộ thực sự tinh túy của tâm (bản tánh của tâm), nhất định vẫn hiện hữu thiện và ác, tốt và xấu.
Không chứng ngộ tự tâm con, chắc chắn con sẽ không thành Phật.
NĂM VIỆC VÔ ÍCH
Đạo sư Padma nói: Khi thực hành Pháp có năm việc vô ích, phù phiếm, hãy tránh chúng!
Công chúa Tsogyal hỏi: đó là năm loại gì?
Đạo sư nói: Là vô ích khi theo một vị Thầy không sở hữu tinh túy của những giáo huấn.
Là vô ích khi ban những giáo pháp cho một đệ tử không giữ vững những cam kết của nó.
Là vô ích khi biết những giáo pháp mà con không sử dụng và đưa vào thực hành.
Là vô ích khi áp dụng những thiền định không làm tiến triển tâm thức của con.
Là vô ích khi dấn thân vào những giáo pháp nông cạn, bàn luận suông không giúp gì cho chính con.
Nói chung, có nhiều người thực hành việc vô ích. Bởi vì vô minh họ không biết sự khác biệt giữa cái gì lợi lạc và cái gì vô ích, phù phiếm.
Do YESHE TSOGYAL ghi lại và chôn dấu
Phát lộ bởi : NYANG RAL NYIMA OSER và SANGYE LINGPA
Nguồn: Giáo Huấn Dakini