Đại Sư có ý định đến lục địa Tây Nam |

Đại Sư có ý định đến lục địa Tây Nam

Đức Liên Hoa Sinh Kho Tàng Terma

Tiếp theo, Đạo Sư Padmakara hướng tâm mình về phía loài La Sát Rakshasas sống trên Lankapuri, xứ sở La Sát có hình giống như chiếc rìu có tay cầm của lục địa Jambu Nam Diêm và nằm gần xứ Uddiyana. (1) (Lục địa Jambu được nói là có hình dạng đầu một chiếc rìu.) Ngài đã thấy rằng loài La Sát sẽ xâm nhập và hủy diệt tất cả Ấn Độ, Nepal, Tây Tạng v.v… để tàn sát loài người.

Đạo Sư Padma thấy có sự cần thiết phải bảo vệ chống lại loài La Sát, ban món quà vô úy, không sợ hãi cho loài người cư dân lục địa Jambu. Ngài đã quyết định rời khỏi Samaye vinh quang và thay vào đó đi tới Đỉnh Núi Huy Hoàng Màu Đồng Đỏ.

Vào lúc này, Hoàng tử Mutig Tsenpo và các vị vua, bộ trưởng, các nam và nữ hành giả được thọ ký, những vị thầy tâm linh, các hành giả mật thừa tantrika, các thiền giả, hành giả yogi, y sĩ, người biên chép và người tụng niệm, các thủ lĩnh, phụ nữ, các nhà bảo trợ nam, nữ Tây Tạng, tóm lại, tất cả các người dân Tây Tạng đã khẩn cầu Ngài ở lại, nhưng Ngài không chấp thuận lời khẩn cầu này. Thay vào đó, Ngài đã hát bài ca về cảm giác mệt mỏi với Tây Tạng này.

NAMO RATNA GURU – Xin kính lễ Đạo Sư Tôn Quý!
Đấng Chúa Tể Amitabha và Đức Quán Âm Avalokiteshvara,
Lòng từ bi của các Ngài ôm trọn tất cả chúng sinh.
Xin ban những ân phước của các Ngài để con có thể được làm đệ tử của Ngài
Và làm trống rỗng vòng luân hồi sinh tử.

Bây giờ hãy nghe đây, hỡi nhà vua Tây Tạng và các thần dân.
Ta, Padmakara của Uddiyana,
Đã đến Tây Tạng do dòng tương tục nghiệp quá khứ
Và đã hoàn thành tâm nguyện khát ngưỡng của nhà vua.
Ở vùng đất Tây Tạng này, một cõi giới bao phủ trong bóng tối dày đặc,
Ta đã khiến mặt trời Giáo Pháp tỏa sáng rạng ngời.
Và thiết lập tất cả chúng sinh trong cả hạnh phúc và sung túc.
Kể từ khi, vua Tây Tạng qua đời.
Bây giờ Ta sẽ không ở lại Tây Tạng nữa.
Những người Tây Tạng và Ta không đồng ý!

Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Vua cùng các bộ trưởng Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không cai trị vương quốc phù hợp theo Pháp.

Thay vào đó, các bộ trưởng điều khiển vua Pháp.
Ta đã mệt mỏi về những vị vua dấn thân vào các hành động tà ác.

Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các tăng sĩ Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không giữ giới luật tinh thuần,
Mà bí mật lén lút say sưa rượu, thịt và phụ nữ.
Ta đã mệt mỏi về những kẻ đạo đức giả.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các bậc thầy Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không giải nghĩa lời Đức Phật và luận giảng một cách chính xác,
Mà đánh lừa người dân với những giáo lý bị bóp méo.
Ta đã mệt mỏi về những kẻ làm sai lệch lời Phật dạy.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các thiền giả Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không trộn lẫn, hòa hợp trạng thái thiền định với hậu thiền định,
Mà chỉ hiểu biết trí óc cạn cợt kinh nghiệm cùng chứng ngộ của mình.
Ta đã mệt mỏi về những hành giả chỉ tập trung lên sự yên lặng trơ lỳ
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các tantrika – hành giả Mật thừa Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không giữ những cam kết thiêng liêng thuần tịnh.
Thay vào đó họ để cho cả Đại Thừa và Mật Thừa đi lạc vào Shaman giáo
(bùa chú, pháp thuật, phù thủy).
Ta đã mệt mỏi về những kẻ vi phạm samaya .
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Những hành giả yogi Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không sở hữu ý nghĩa của cái thấy và sự thiền định trong thực hành Pháp,
Mà tự lừa dối bản thân mình với những khoe khoang tầm thường, vô vị.
Ta đã mệt mỏi về những kẻ khoe khoang, khoác lác.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các thủ lĩnh Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không trộn lẫn, hòa hợp những vấn đề xã hội với Giáo Pháp linh thánh,
Mà làm lãng phí, hao hụt các giáo lý và vương quốc với những ý đồ xấu.
Ta đã mệt mỏi về những kẻ ác tâm với ý định tiêu cực.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Những bảo trợ Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không thực hành sự hào phóng, rộng lượng tự do khỏi thành kiến,
Mà luôn tạo ra những nguyên nhân tái sinh trong loài ngạ quỷ.
Ta đã mệt mỏi về những kẻ dối trá và bủn xỉn.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Những người phụ nữ Tây Tạng và Ta không đồng ý!
Họ không có tín tâm và lòng từ bi thật sự,
Mà đi theo những tay lang băm, với đức tin rỗng tuếch.
Ta đã mệt mỏi về những phụ nữ không chung thủy và dâm đãng.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến Ấn Độ!

Các đệ tử Tây Tạng, hãy ở lại trong bình yên.
Ta sẽ rời đi; Ta sẽ đến vùng đất của loài La Sát.
Ta cầu nguyện rằng chúng ta có thể gặp lại nhau trong tương lai!

Lúc này tất cả các đệ tử Tây Tạng đều cảm thấy xấu hổ về bản thân mình. Với trái tim đau thắt, với đôi mắt đẫm lệ, bị dày vò bởi nỗi tuyệt vọng sâu thẳm, họ đã nằm sát mình lễ lạy. Đặt bàn chân Đức Padmakara lên vương miện đỉnh đầu mình, họ nắm chặt lấy áo choàng của Ngài, và cầu nguyện, “Xin hãy lắng nghe, hỡi Đạo Sư vĩ đại! Nếu Ngài rời đi Ấn Độ, chúng con sẽ không có cách nào để quét sạch những nhận thức sai lầm bên ngoài và bên trong của mình. Trước đây, khi vua Trisong Deutsen còn sống, thiện tâm của Ngài thật bao la. Giờ đây, xin hãy tiếp tục chăm sóc chúng dân Tây Tạng với lòng bi mẫn của Ngài. Dù thế nào, bằng mọi cách, xin hãy ở lại!”

Trả lời cho thỉnh cầu của họ, Đạo Sư Padma nói: “Trong suốt triều đại của nhà vua, Ta đã khiến Phật Pháp lan rộng và phát triển. Các con, những người đi theo Ta, nhà vua và những thần dân, hãy nên duy trì, gìn giữ truyền thống của Ta chính xác như nó là, như những nhà bảo trợ và các đối tượng của sự tôn kính. Vì Ta sẽ đến Ấn Độ, nên sẽ không có bất cứ ai xóa tan những nhận thức sai lầm bên ngoài và bên trong của các con. Nhưng trừ khi loài La Sát được hàng phục, còn không chúng sẽ tràn từ vùng đất của chúng là Lankapuri, và ăn thịt tất cả loài người ở lục địa Jambu Nam Diêm Phù Đề. Thời điểm đã đến để Ta hàng phục chúng vì vậy Ta phải đi.” Nói vậy, rồi Ngài hát lên bài ca này:

Bậc Chúa Tể Guru, Đấng ban những ân phước,
Hóa thần Bổn Tôn, Đấng ban những thành tựu,
Chư Dakini, những Đấng xua tan trở ngại, che chướng
Con khẩn cầu các Ngài; xin ban những ân phước!

Ta, Padmakara xứ Uddiyana,
Được hóa sinh trong một bông hoa sen.
Không bị nhiễm ô bởi bất tịnh của một tử cung thai tạng,
Nơi Ta sinh ra là cao quý nhất!
Đầu tiên, trong cõi giới xứ Uddiyana,
Ta đã trở thành con trai vua lndrabodhi
Và thiết lập vương quốc trong Giáo Pháp thiêng liêng.
Tiếp đó, trong những vùng khác nhau của xứ Ấn,
Ta đã gặp những bậc đạo sư lỗi lạc, thông thái và thành tựu nhất.
Tinh tấn trong tu tập, quán chiếu và thiền định,
Ta đã đạt được quyền làm chủ trên tâm thức và khí năng (prana).
Cuối cùng, Ta đã đến xứ Tây Tạng.
Ta đã thuần hóa các tinh linh thế tục ngạo mạn,
Hoàn thành tâm nguyện của nhà vua,
Và đưa những đệ tử tới sự viên mãn của thuần thục và giải thoát.
Trong thời đại này, thời đại ngũ trược,
Thời kỳ cuối của Kỷ Xung Đột.
Nó là rất hiếm, nói chung, chúng sinh trong ba cõi
Đi vào vào một con đường không lầm lạc.
Mà loài người bị rơi vào làm mồi cho lũ ma quỷ tà niệm.
Đặc biệt, lũ ma quỷ cướp sinh lực chúng sinh
Và sau đó dẫn họ vào những cõi thấp.
Như vậy là loài La Sát xâm lược,
Sẽ cai trị tiểu lục địa của Chamara về phía tây nam.
Ngoài Ta, không ai có thể hàng phục chúng.
Thân Ta là thân kim cương bất hoại
Và Ta đã đạt được cấp độ vidyadhara Trì Minh Vương trường thọ.
Khẩu ngữ của Ta đã đạt được thành tựu các giáo lý Mật Chú
Cùng các năng lực viên mãn và sức mạnh.
Tâm thức Ta đã chứng ngộ trạng thái của chư Phật trong ba thời;
Vì vậy, Ta đã hiện thực hóa được bản chất tâm thức về bản tánh bất nhị.
Để ban tặng món quà vô úy, không sợ hãi
Tới sáu loài chúng sinh hiện tại,
Ta sẽ đi để chế ngự loài La Sát ở tây nam.
Nhờ tình yêu thương, lòng bi mẫn và bồ đề tâm,
Ta sẽ thuần hóa một cách thiện xảo và thiết lập chúng trong Giáo Pháp
Tất cả các loài La Sát ăn thịt người ác tâm hư hỏng

Ta rời đi để thiết lập tất cả mọi người trong 2 lần hạnh phúc, sung túc,
Trong các cõi Tịnh độ của chư Phật.
Tất cả các con, nhà vua Tây Tạng, các thần dân và các đệ tử,
Hãy ở lại và giữ gìn sức khỏe tốt trong một thời gian dài.
Ta đã đạt được thân vượt lên khỏi sinh tử,
Vì vậy, Ta không nằm trong cái chết và vòng luân hồi.
Ta đã đạt được quyền làm chủ trên thân tứ đại,
Vì vậy, Ta không phải chịu những nhiễm ô của sự khó chịu và đau khổ.
Đã hoàn toàn làm chủ cả lòng từ ái và lòng bi mẫn,
Ta cảm thấy không mệt mỏi và cũng không chán chường
khi hoạt động vì lợi ích của chúng sinh.
Đã làm chủ hoàn toàn các giáo lý của cả tâm thức và khí năng (prana),
Không có trở ngại hoặc cản trở nào cho bốn hoạt động của Ta.
Vua, các thần dân, và chúng đệ tử ở lại đây,
Hãy thỉnh cầu nhiệt tâm với đức tin và lòng sùng mộ.
Ta sẽ gìn giữ các con với móc câu của lòng bi mẫn.
Hãy chắc chắn không bao giờ được do dự trong lòng sùng mộ của các con.
Rồi sau này chúng ta sẽ gặp lại nhau.

Vì Ngài không đồng ý ở lại, nên Vua Mutig và các đệ tử đã buồn đau như tan nát trái tim họ và cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.

Đây là chương hai mươi ba trong tiểu sử hoàn hảo của Đạo Sư Liên Hoa  Sinh, kể về cách vua Tây Tạng và thần dân thuyết phục Ngài ở lại, nhưng không thành công khi Đại Sư có ý định đến lục địa Tây Nam.

Đức Dilgo Khyentse Rinpoche

Việt dịch: Liên Hoa Trí

Nguồn: Tiểu Sử Cuộc Đời Đức Liên Hoa Sinh 

Comments are closed.

MẠNH MẼ ĐỂ GIÁC NGỘ - BE POWERFUL TO ENLIGHTEN
Thông tin liên quan đến dòng Truyền Thừa Ripa Vinh Quang đã được Đức Pháp Vương - Đại Khai Mật Tạng Terchen Namkha Drimed Rabjam Rinpoche ban phước. Cầu mong kho tàng giáo lý Terma thâm diệu của dòng Truyền thừa Ripa Vinh Quang sẽ làm an dịu mọi nổi thống khổ của chúng sinh mẹ tại đất nước Việt nam thân yêu.

Om Ah Hung Maha Sengha Mani Radzaa Sarwa Siddhi Phala Hung